Thứ Bảy, 16 tháng 1, 2016

VỀ THĂM BẠN

Những năm 1990 đổ về trước, cuộc sống vẫn còn mù thông tin. 
Mỗi khi được về quê là vội vã đến thăm bạn bè. Khi gần đến xóm, làng nào của những người bạn là bao cảm xúc xa xưa ùa về, những mùi hương của đồng nội, những cảnh quan của cây cối, nhà cửa.... tất cả đểu mang dáng dấp nghèo nàn, trầm buồn... ấy thế mà sao nó vẫn cứ in và quyện vào trong tâm trí mình. Đi qua những bờ ao, những chái bếp phảng phất làn khói... những đụn rơm... những tiếng chó sủa mỗi khi đi qua cổng nhà ai...
Nhà nó kia, vẫn thế, vẫn khung cửa gỗ cũ kỹ với cái móc khoá hoen rỉ... chắc không có nhà rồi... đứng tần ngần nhìn quanh nhà bé nhỏ với mái rơm dầm dãi theo thời gian... nhìn đó cũng đoán ra cuộc sống của bạn mình.
Cuộc sống mình cũng chẳng hơn gì. còn lang bạt nay đây mai đó, trước mặt bao giờ cũng thấy mù mịt không biết đi đâu về đâu, cho dù cuộc sống của bạn chắc cũng đủ ăn, có nhà cửa ruộng vườn đây thế nhưng sao vẫn cứ thấy nhói đau khi nhìn thấy thực tế cuộc sống nơi đây? 
Viết vội mấy dòng nhét vào khe khoá, mà nào nó có thèm bấm khoá, nơi mà con người ta sống không phải quá đề phòng nhau. Lặng lẽ bước chân đi trong lòng không biết sẽ bao giờ quay lại. 








Về thăm bạn






Sau bếp.






Khói bếp chiều






Chuẩn bị gạch để làm nhà







ư

Thứ Ba, 12 tháng 1, 2016

Nguồn sáng.

Cứ mỗi lần đi đến đâu là lại đảo mắt xem có góc cảnh nào có thể thành tranh được là chộp ngay. rồi tối về ngồi nhìn và hình dung trong đầu cách giải quyết trên mặt toan, rồi tìm nguồn sáng cho nó rơi xuống đâu... có khi vẽ xong chưa ưng lại cho nguồn sáng thay đổi theo cảm xúc... cứ thế... và từng bức nó có hơi thở và sức sống của nó.







Nắng sớm








Bên nhà






Khoảng trống





Xóm Lò Gốm